expr:class='"loading" + data:blog.mobileClass'>

Tìm kiếm Blog này

Chủ Nhật, 24 tháng 6, 2012

Đường lên đỉnh núi Pyrenees (Tây Ban Nha và Luchon)

Sông Garonne
MF đang miên man với những cảm nghĩ bao gồm sự kiêu hãnh được đặt chân đến miền núi non hiểm trở (mà trước kia chỉ đọc mà thèm trên tạp chí “National Geography” mà thôi) thì hắn hô: đi! Sau một chặng đường hiểm trở: “Đây là Tây Ban Nha!” Hức, hóa ra chạy trên dãy Pyreness này là chạy qua cả 2 nước Pháp và Tây Ban Nha! Nhìn thấy bảng báo hiệu bắt đầu Tây Ban Nha bằng tiếng Pháp, nhưng mà hắn chạy như bão núi làm MF không chụp được hình. Thế rồi những dãy nhà xinh đẹp nhưng cũ kỹ như không thể cũ hơn được nữa, vắt vẻo bên những triền núi, nơi sông Garonne cứ mềm mại chảy qua, con sông này nhỏ là thế, khí hậu vùng này khô là thế, mà không hiểu sao nó cứ xanh biếc chạy qua các triền núi, các làng quê hai xứ sở “Y Pha Nho” và “Phú Lang Sa” và ... như không bao giờ thiếu nước. 


Lãnh địa của Tây Ban Nha trên dãy Pyrenees

Biên giới giữa Pháp và Tây Ban Nha

Nhà thờ từ thế kỷ XI

Mặt tiền phố
 
Mặt hậu phố
   
Phố núi vùng Val d'Aran của Tây Ban Nha
 
Quán xá phố núi

Tháp chuông nhà thờ và mái ngói đã mười thế kỷ.
  
Cảnh trí nhà phố núi phía vùng Val d'Aran của Tây Ban Nha

Biểu tượng cổ của Đạo Ki Tô
 “Vô đây uống Capuchino!” MF bị ảnh hưởng sở trường này của hắn, nên mặc dù không ham uống cà phê, nhưng thích cảm giác ngồi bên tách capuchino ấm áp trong tiết trời se lạnh. Hắn tấp xe vô một khóm phố nhỏ cũ và xinh đẹp chỉ gồm người và chữ Tây Ban Nha. Biết sự cạnh tranh lịch sử của 2 ngôn ngữ này, nên MF hỏi hắn: ở đây gần Pháp thế, người ta có nói tiếng Pháp không? Hầu như không! Có nói thì cũng khó nghe lắm! Khóm phố như một bản làng miền núi ở Việt Nam, nhưng kiến trúc dĩ nhiên theo kiểu Tây Ban Nha, có một nhà thờ hết sức cũ kỹ có hơn mười thế kỷ tuổi, với những con bồ câu đang leo trèo trêu ghẹo tháp chuông dưới nắng chiều. Theo bạn MF, cánh cửa của nhà thờ khắc họa tiết của Đạo Ki-Tô theo kiểu cổ nhất (xem ảnh). Mấy ngày nghe tiếng Pháp quen quen, tự nhiên ở đây thấy lạ hẳn vì bọn trẻ con nô đùa bằng một ngôn ngữ khác, người lớn xi xô với nhau theo một ngôn ngữ khác, điện thoại MF theo hệ thống Vodaphone gửi tin nhắn đón chào quý khách viếng thăm Espagne... hic, chỉ một chầu Capuchino chứ mấy, tiếp vài vòng núi thuộc xứ sở Tây Ban Nha, rồi trở về lãnh địa Pháp, bạn MF hẹn với con gái hắn đang thực tập tại một thị trấn nhỏ nhưng danh tiếng phía bên kia núi tên là Luchon (đọc là Lu-Sông), đây là một thị trấn du lịch, những người đi du lịch Pyrenees thường về đây tá túc, nên phố núi này nhỏ nhưng khá nhộn nhịp. Bọn MF ngồi ở một quán Pizza, ngước lên bảng chỉ tên đường trước mặt thì phát hiện ra cái bảng đề tên đường là “Vichto Hugo”, đồng thời chú thích thêm rằng ông đã đến đây nghỉ vào mùa hè 1861. (Hic mùa hè năm nay có Q.MF ghé! Giỡn chút vui thôi).


Thị trấn Luchon (Lu - Sông)
  
 

Flore

Flore
 
 
Biển hiệu đường Vichto Hugo
 
MF ăn hàng ở LU-CHON
 
Hè 1861 và hè 2012! :)

 
 
  

Luchon

 
Thị trấn yên bình




4 nhận xét:

TranKienQuoc nói...

Yên bình và đẹp quá!

Q.MF nói...

@TranKienQuoc: Cám ơn đại ca đã viếng thăm!

TGTB nói...

Đệ vừa từ Huế về nưng lu bu việc, đi cùng với anh em,và cũng ko biết tỉ đã trở lại cố đô chưa nên ko gọi. Hương giang vẫn lững lờ trôi, buổi trưa đệ cafe ngay trước Quốc Học cách "tọa độ nóng" khoảng 100m, mưa rơi nhẹ làm cho Huế dịu đi và tâm hồn đê cũng nhẹ bớt theo dòng Hương giang...

Q.MF nói...

@TGTB: Ngồi "cách "tọa độ nóng" khoảng 100m"mà chịu đựng được, cũng khá khen đệ! Về hay chưa thì cái cục a-lô để làm gì? Zưng mà mấy bữa ni tỉ bị mắc kẹt với ba vụ giấy tờ ở Hà Nội! Tối mai mới về.