expr:class='"loading" + data:blog.mobileClass'>

Tìm kiếm Blog này

Thứ Năm, 29 tháng 9, 2016

Nhớ hạ

Những cơn mưa thu đến, đi, sáng sáng đi bộ, ve vẫn hát, chợt bồi hồi khi thấy cây phượng đầu cầu hoa đã vơi đi. Muộn rồi, mải mê việc này qua việc kia, ngày qua rồi không nghĩ là sẽ qua mãi mãi … thế là hạ đã ra đi. Ta đã không với hạ những trưa dài tiếng ve, những sáng rực trời phượng nở. Ta không với hạ những tiếng cười dài tươi trẻ. Mấy lần lên Sơn Thượng nhưng ngắm sen trong vô hồn. Đôi khi tiêu dao thời gian mình cho những giá trị ảo, đôi khi tiêu dao những giọt mồ hôi quí của mình để nhận lấy sự trắc ẩn về điều giáo. Những tấn trò không dành cho riêng ai, chính sa tăng là đáng trọng khi hắn đứng tên chính danh của ngạ quỷ quyền năng. Buồn, khi người cha vô cùng yêu dấu của mình bây giờ nói gì mình không hiểu hết. Buồn, khi nghe tin ông giáo lỗi lạc của mình giờ không được phép lái xe vì có vấn đề về trí nhớ. Cứ làm chi chi, quên cả tuổi tác mình, rồi chợt nhận ra trời trở mưa là mình mẩy ê ẩm. À, thời gian không bao giờ dừng lại. Dư âm còn, nhưng biết là hạ đã ra đi…

Tháng Chín 2016
Có gã sơn tăng về núi cũ ... (thơ Minh Đức Triều Tâm Ảnh)
Tình là cho không biếu không ...
Tâm tình tăng ni ...
Một mình
Bến ...
Cầu Ngói ... 
Tôi tin Đảng khi người ta mới 7 tuổi còn tôi đã 16 xuân xanh!
Đọ tuổi,.
Nuối hạ.

Thứ Tư, 27 tháng 7, 2016

Món quà cho ngày 27 tháng 7

Quế con về chưa đi làm, tập trung hoàn thành mấy kết quả báo cáo cho dự án bảo tồn Thành Cổ Quảng Trị. Trách nhiệm của hắn là thiết kế chương trình phục dựng hình ảnh Thành Cổ Quảng trị qua các thời kỳ lịch sử bằng công nghệ 3 chiều (3D). Phần luận, hắn hoàn thành từ lâu với thành quả rất thuyết phục các nhà chuyên môn khó tính.
Bây giờ hắn xây dựng những thước phim ảo đó. Làm xong, hắn phán một câu: "con đã hoàn thành vừa đúng vào ngày 27 tháng 7". Mẹ hắn bất ngờ với cú thông báo này! Vì mẹ hắn đã không sâu sắc bằng hắn vì không hề có ý tưởng gắn công việc này với sự kiện này trong những ngày này. Cũng không nghĩ là con mình đã thấm sâu ý thức hệ như vậy. Cứ nghĩ lui nghĩ tới chiện ni hoài.
Từ câu thốt ra đó của hắn, mẹ hắn viết trong phần kết của báo cáo đại loại như sau:
"Để Thành Cổ Quảng Trị có thể vừa là một di tích đặc biệt, thể hiện sự trân trọng các thế hệ đã khuất, vừa là một công viên tâm linh có tính hấp dẫn lữ khách gần xa, cần có sự đầu tư, chăm sóc thường xuyên và lâu dài để tạo nên một không gian sống động hấp dẫn, tôn nghiêm mà lộng lẫy, cổ kính mà không hoang phế.
Chúng tôi chính thức hoàn thành bản báo cáo này và bản phim 3 chiều về Thành Cổ Quảng Trị vào đúng ngày 27/7/2016. Thiết nghĩ rằng niềm tin của lớp trước, những người đổ xương máu cho cuộc chiến tranh vệ quốc, đã được giao lại cho lớp sau, tuổi trẻ sẽ tiếp bước khúc anh hùng ca của dân tộc."


Thứ Bảy, 23 tháng 7, 2016

Cha mẹ và tuổi tác

    Một người bạn thấy tôi chăm cha vất vả, nói rằng: "sau này anh mà già, anh sẽ dặn con anh, khi anh bị strock thì đừng có cứu".
     Đối với phần nhiều người ta, cho rằng người già thì chết đi, sống lụm khụm chi cho cực con cực cháu. Cũng có lý, nếu đó là con cháu muốn thoát khỏi cảnh ngộ chăm người già, mất hết cả thời gian thanh xuân của họ. Ở các nước giàu, người ta giải phóng được điều này, bằng nhà dưỡng lão. Người già sẽ có người chăm sóc, con cháu được tự do, lâu lâu ghé thăm cha mẹ, đó là cha mẹ còn phúc. Nếu không, mãi mãi chỉ lấy bạn bè tại chỗ làm tình cảm, cán bộ nhà an dưỡng làm chỗ dựa. Lúc chết có nhà an dưỡng lo. Quả thật không cần phải sống lâu để hưởng thành quả này.
   Nhưng khi họ nói vậy, họ không thể biết được rằng trong lòng tôi, trong gia đình tôi, thì khác. Trước hết, tôi là người Việt Nam, người Việt có cách sống của người Việt. Các bạn bè Ý của tôi hay nói rằng, người Ý cũng thích sống với cha mẹ già như người Việt Nam vậy, đó đồng thời là một lời khen. Sau nữa, tình cảm cha con tôi, ông cháu nhà tôi, chặt chẽ hơn nhiều gia đình khác. Tuổi thơ tôi, cha con mỗi người mỗi phương trời, khi có thể nhận được thư, cha thường mở đầu: "con yêu quí nhất của ba!" hoặc "con duy nhất của ba!" Lăn lộn cùng cuộc kháng chiến dài dẳng của dân tộc, Người không có cơ hội sống cùng gia đình. Người chưa bao giờ có hạnh phúc ngồi chờ đứa con thơ bé bỏng ra đời, hiếm khi được ngồi nâng niu hôn hít con trẻ. Tôi đã viết: "Cha mẹ tôi yêu nhau trong chia ly, cưới nhau trong giã biệt". Cuối cùng cha chỉ còn sót lại một đứa con. Bao nhiêu yêu thương, giận hờn, cha dành hết cho tôi. Giờ ngồi bên ba đang thiêm thiếp ngủ trong cuộc chiến với tử thần, tôi cứ nghĩ rằng: khi cha viết những lời yêu thương ấy, cha không chờ đợi ngày hôm nay con ngồi bên cha, dọn phân và nước tiểu cho cha, lau mình lau mẩy, lau đờm giãi cho cha, hôn hít lên má lên tóc lên từng ngón chân, kẽ gót, nắm lấy bàn chân cha áp vào hai má mình để truyền sức ấm, những gì mình có thể và còn có thể, hòng lay động sự sống của ba trở về. Và hình như điều đó có hiệu nghiệm, cha tôi đã có sắc mặt của người dương gian. Có một tình yêu xa xôi đã động viên, bày vẽ cho tôi con đường và phương cách của yêu thương.

Ai ai đến thăm, cứ hỏi đến tuổi là lại nghe những lời an ủi “cụ lớn tuổi quá rồi”, thì đúng là như vậy ...

Huế 26/10/2014

Trao tặng huy hiệu 75 năm tuổi Đảng 19.5.2016
Tết Bính Thân (10.2.2016)

GẶP QUẾ "MAFIA"

http://uttroi.blogspot.com/2009/11/gap-que-mafia.html

Sáng chủ nhật. Đang ngồi uống nước với bạn bè bỗng nhận được cuộc điện thoại lạ: "Alô!Anh Đạt hả? Em là Quế lâm". Quế lâm thì mọi người biết rồi, cả một rừng Quế Lâm? Biết là ai đây? Nhưng câu sau tiếp: "Tụi em đi đón Quế "mafia" ghé qua SG, muốn mời các anh trưa nay, anh mời thêm mấy anh ở gần quanh đây". Đã có lời mời thì cứ nhận lời đi đã, tìm hiểu sau. A! Còn Quế "mafia" thì biết qua mấy bài viết trên trang Bantruongbe. Phải nói tôi rất mến phục Quế mafia! Tuy bé người nhưng việc em đem lại lợi ích thiết thực cho bà con nông dân là rất lớn! "Con trâu là đầu cơ nghiệp", không cần phải "đao to, búa lớn", em đã đưa ngành học của mình vào cuộc sống của người nông dân một cách khoa học và hiệu quả!
Gặp nhau tôi mới biết Quế lâm là ai? Hóa ra người quen hồi họp trường, nhưng nói chuyện thì mới biết "tít mù nó lại vòng quanh". Quế "giáo", rồi Quế "sứt", rồi Quế "đệ" sân bay. Quế "mafia" nghe tên sặc mùi xã hội đen mà lại nhỏ nhắn, nói tiếng Quảng trị nhẹ nhàng, dễ thương chẳng giống mafia chút nào? Em bỏ trong túi xách ra một cái hộp màu đỏ, nhìn là biết ngay là rượu, giới thiệu:"Đây là rượu mua ở Xcotlen, loại này chỉ có bán tại lò nấu. Từ loại này tổng hợp từ nhiều lò nấu mới ra loại rượu cốt để pha ra các loại uytki của Xcotlen mà chúng ta vẫn thường uống như Jonhnie, Chivas...Một hộp này có giá mắc hơn Blue label". Chả là Quế mafia vừa từ Xcotlen về. Ba chai nhỏ là 3 loại rượu khác nhau, uống ngon chỉ cần pha thêm ít nước lạnh. Cảm nhận như thế nào chỉ có hỏi anh Anh Minh (AMK3), Khánh "chuột", Tạ Hòa mới biết được? Nhưng 3 chai thì hết nhẵn mà chưa thấy ai say?
Để tìm hiểu thêm về Quế "mafia" và xứ xở của rượu uytki xin mọi người sang bantruongbe để biết kĩ hơn.

Được đăng bởi dathb136 vào lúc 14:00

32 nhận xét:


Đỗ Nghĩa15:23 Ngày 30 tháng 11 năm 2009


Một hộp mắc hơn cả blue label ư? Thế thì lại càng tiếc nữa. Nhìn hiệu lạ, chưa được uốn bao giờ.

Trả lời

Nặc danh15:26 Ngày 30 tháng 11 năm 2009

Chỉ nhìn thấy thôi mà đã tiếc thế đấy . Có lẽ các cụ nói : Con cá mất là con cá to . Thôi mình tự thưởng cho mình con tép vậy ( loại luôn được nút lá chuối ) .

K6LS

Trả lời

Nặc danh15:47 Ngày 30 tháng 11 năm 2009

Chắc Quế "mafia" là người cầm ly rượu trong bài "Đố zui để học" còn 3 chai rượu mang ra đố đó thì thì đã uống hết rồi!

GM.

Trả lời



K6 LS19:34 Ngày 30 tháng 11 năm 2009

Rượu ngon lại có bạn hiền là thứ nhất à nha . Chúc tình bạn Trỗi - Quế luôn bền vững và phát triển .

K6LS

Trả lời


Đỗ Nghĩa10:34 Ngày 01 tháng 12 năm 2009


Soi mãi khg nhìn thấy đơn vị lít của mấy chai này, có mấy người uống hết 3 say chưa chai là ác chiến rồi.

Trả lời


Quế Lâm11:45 Ngày 01 tháng 12 năm 2009

Nhà đại ca ĐẠT đẹp , nữ chủ nhân còn đẹp hơn nhiều .Phòng chiếu phim hoành tráng nhưng chắc ít xử dụng . Vì thế khi chiếu phim , đại ca trở thành AZIT NÊXIN ( hổng bít phiên âm có đúng không )mới mở máy được , sau đó tất cả đều tuyệt .

Trả lời

Thứ Ba, 5 tháng 4, 2016

Quế con bảo vệ luận án Tiến sỹ thành công

Cập nhật 9/4


Cập nhật 8/4/16
Tin cập nhật, hắn mới gửi email: "Con vừa mới nhận chứng nhận bằng tiếng Anh hôm nay, được hội đồng xếp loại Excellent, loại cao nhất".

Ghi hôm 5/4/16
MF lùa cả 2 tên qua xứ sở mafia. Biết lịch bảo vệ luận án của hắn ngày 9 tháng 3, nhưng không biết giờ nào, chỉ nhắn viber hỏi đại: xong chưa con? lúc 17h31, không thấy hắn nói chi trơn. Mãi đến 19h47 thì Cecilia, trợ lý cho giáo sư của hắn, đồng thời đồng hướng dẫn hắn, nhắn viber gửi hình và nhận xét: 

mãi đến 20h18 mới thấy hắn nhắn:
Tin 1: Con xong rồi.
Tin 2: Được khen hehe
Thế là hắn đã chính thức hoàn thành luận án Tiến sỹ. Góp phần vào mạng lưới TS Quế con.
Khen đó là hội đồng khen, vì 15 báo cáo khác xong thì người ta "thank you", còn báo cáo này được khen, đó là thông tin từ "nội gián" Quế mafia con thứ hai đến chứng kiến những giây phút hệ trọng của cu anh. Hắn cổ động anh hắn từ buổi báo cáo đồ án để thành một Kiến trúc sư ở quê nhà cho đến giờ là luận án Tiến sỹ trên xứ sở lừng danh của lịch sử kiến trúc, trong khi mẹ chúng nó, không được dự một buổi nào.
Ra khỏi buổi báo cáo, được biết rằng các giáo sư chuyên ngành lịch sử kiến trúc hăm hở đến chia sẻ sự hứng thú với đề tài của hắn. Họ méc với hắn rằng có giáo sư trong hội đồng được mời từ xứ khác, không đến dự trực tiếp, mà dự qua skype, cũng gửi lời chia sẻ sự khen ngợi với hội đồng.
Thực sự thì MF tin Quế con sẽ làm tốt, qua một vài trao đổi của hắn, MF nắm được ý tưởng và năng lực của con mình. Nhưng cũng hồi hộp, vì dự án của hắn làm trái ý ông giáo hắn. Ông giáo hắn hướng dẫn làm đề tài khác, nhưng hắn thấy ông cứ thay đổi ý tưởng nên quyết định làm theo ý mình. Và hắn phải thuyết phục ông giáo ủng hộ mình. Chẳng ai như hắn, vì trò nào thì muốn làm gì cũng phải theo thầy, nhưng MF đồng ý với hắn, vì ý tưởng của hắn đúng hướng, có ích cho nước nhà, (mà hồi MF làm dự án luận án TS, ông giáo MF cũng đâu có biết gì các thiết kế thí nghiệm của trò, chỉ đến khi ngồi đọc luận án, mới cứ vừa đọc vừa vỗ đùi: hay quá! Hic) mẹ hắn chỉ quan sát hắn thông qua một bài viết của hắn cho dự án của phía Việt Nam, đọc thấy khá, nhưng MF không thể hiện sự khen ngợi, cho đến buổi nghiệm thu cấp cơ sở, một giáo sư sử học có tiếng tăm và khá khó tính, đánh giá rằng phần viết của hắn là thành công nhất trong toàn bộ các báo cáo (bao gồm báo cáo của MF, :D). lúc đó MF thực sự tin rằng luận án của con sẽ thành công.
Có chút lo có thể hắn hồi hộp khi báo cáo, nhưng hắn đã xuất sắc vượt qua. 
Rứa cũng được, Quế con, cũng là mafia con mà :). Chẳng đâu cấp bằng đỏ cho bằng Tiến sỹ, nhưng hắn đã để lại dư âm tốt, ông giáo hắn hẳn đã vui, dù hắn cứng đầu với ông. Không thấy ông chia sẻ gì với MF, nhưng ông yêu cầu hắn viết cho ông một chương sách trước khi về, hắn nói bù lại sự cứng đầu kia, hắn gắng hoàn thành cho ông vui, rồi mới về, nên cho đến giờ MF vẫn chưa được ôm con chúc mừng! :D
Đang bảo vệ, ảnh Cecilia gửi
Khán giả của hắn
Giải lao và chia sẻ của các giáo sư và bạn bè, ông giáo hắn, giáo sư Fausto Pugnaloni,  đứng bên.
Hắn gầy nhom vì đầu tư cho luận án và báo cáo.
Khoa của hắn tại UNIVPM
Nhân đợt công tác, chộp được hình hắn đang làm luận án tại ký túc của hắn 
Ông giáo