Mẹ ốm và nằm ngoan như đứa trẻ
Con ước mẹ lại khoẻ
để rầy la con cháu như từng ngày
Ngày xưa mẹ ru con cò lả cánh cò bay
Thiếu phụ miền Trung yêu dân ca miền Bắc
Cho con một ký ức tuổi thơ
Ngăn ngắt những cánh đồng
Mẹ từng như cánh cò mải miết chốn bờ sông
Bấm chân giữa trời nuôi con trong mưa hạ
Cha bôn ba trời xa đâu biết nỗi niềm bão gió
Mẹ một mình xao xác ru con...
Chưa kịp lớn con mẹ đã Bắc Nam biền biệt
Phương trời xa, khắc khoải ngắm cánh cò
Con thèm mẹ, mẹ thèm ru con nhỏ
Mười năm cách trở mong chờ...
Mười năm đủ nhớ
Mười năm đủ quên
Để mẹ lóng ngóng, để con thẹn thò ngày hội ngộ...
À ...ơi... giờ mẹ ốm con làm sao ru mẹ
Gọi cánh cò trở lại buổi chiều nay
Cho con ru
Cho nỗi đau dịu vợi tháng ngày
Mẹ ngủ say, con mong mẹ ngủ say
Rồi mẹ khoẻ cho một ngày con vui...
Có một huyết thống tình cảm thật lạ, ngoài phạm trù sinh học, nó kết nối một mối tình tha thiết và mãnh liệt giữa những con người không có máu mủ ruột rà, chẳng bà con họ hàng, không cùng một quê hương, không cùng môt thế hệ, không cùng một mái trường và không kể gì đã biết nhau rồi hay chưa, hễ nghe xưng là HSMN, thì lập tức mừng tủi, sẵn sàng thương yêu, dìu dắt và giúp đỡ nhau...
Tìm kiếm Blog này
Thứ Tư, 26 tháng 9, 2012
"ĐI QUẾ LÂM "
Ngày chủ nhật, không phải đi học, cả bọn lại rủ nhau đi bộ (chứ làm gì có xe mà đi ) ra phố chơi . Việc đi ra phố ấy gọi là "đi Quế Lâm", thật như dân thiểu số đi ra phố chợ! Có mấy đồng bạc dắt díu nhau ra ăn kem, mấy ông Tàu Chệt bán mấy phích kem ngồi chửi nhau: "xẻo nị ma "! Còn bọn Việt gian con này mua được mỗi đứa một cây kem có mấy hạt đậu đỏ ở đầu, giá một hào, vừa đi vừa liếm! Vào "mậu dịch đỏ" thì chỉ "dòm" cho biết chứ tiền đâu mà mua? Khi về ghé qua "hang gió" tí cho mát, ghé qua vườn bách thảo trèo hái trộm vài quả "cơm nguội", đặc biệt có mấy quả gì xanh xanh, chua chua như trái chôm chôm nhưng rất nhỏ, bọn con trai bĩu môi chửi: Đúng là bệnh con gái, hay thèm chua...
(Bài ni của MF nha Ráo, hổng phải của Quế Đỗ đâu)
Về Quế Lâm
Cùng nhau về với ngày xưa
Bốn mươi năm ấy như vừa mới đây
Bạn bè, chú má, cô thầy
Lại âu yếm, lại vui vầy cùng nhau...
Trời Quế Lâm thổn thức
Đất Quế Lâm chông chênh
Đón đàn con nhỏ về miền ấu thơ
Ta như nhỏ lại lối xưa
Bao nhiêu ký ức say sưa tràn về
Con đường quế, nắng tràn trề
Bốn mươi năm ấy như vừa mới đây
Bạn bè, chú má, cô thầy
Lại âu yếm, lại vui vầy cùng nhau...
Trời Quế Lâm thổn thức
Đất Quế Lâm chông chênh
Đón đàn con nhỏ về miền ấu thơ
Ta như nhỏ lại lối xưa
Bao nhiêu ký ức say sưa tràn về
Con đường quế, nắng tràn trề
Nhà ăn, sân bóng... cơn mê ngàn trùng
Mây ngừng trôi, nắng ngừng trôi
Để miền xưa lại chơi vơi những ngày
Yêu thương lại được đong đầy
Nắm tay nhau nhớ một thời thẳm sâu
Quế Lâm trong ngày mới
Quế Lâm trong ngàn sau
Trường xưa ơi, mãi bạc đầu nhớ nhung...
Mây ngừng trôi, nắng ngừng trôi
Để miền xưa lại chơi vơi những ngày
Yêu thương lại được đong đầy
Nắm tay nhau nhớ một thời thẳm sâu
Quế Lâm trong ngày mới
Quế Lâm trong ngàn sau
Trường xưa ơi, mãi bạc đầu nhớ nhung...
Quế Lâm
16:37 Ngày 23 tháng 10 năm 2008
CẢM TÁC ĐỊA CHỈ EMAIL
Dưới đây là vài dòng tâm sự của bạn Quế Lâm khi giải thích vì sao có cả một cộng đồng các bạn Bé (lứa nhỏ?) xài chung một địa chỉ email hsmn.quelam@gmail.com với mật khẩu nguyenvanbe . Ý tưởng thật hay, mọi thứ liên quan tài khoản gmail này (cũng là tài khoản google với tất cả tiện ích và tài nguyên của nó) đều thuộc về cộng đồng các bạn Bé. Các bạn tìm thấy nhau và thời ấu thơ của mình ở đây! -AMk3
"HSMN"
"quelam"
"nguyenvanbe"
Những danh từ cứ nghiến vào ký ức
Đau đáu một nỗi niềm tuổi thơ
Trầm buồn và thương nhớ
Nó đã đi qua
Nhưng nó không đi xa
Nó cứ loanh quanh mãi với những con người đã lớn lắm rồi mà cứ nhớ mãi rằng mình còn vụng, tồ, nghịch ngợm như trước kia...
Phải đâu như lũ con cái chúng ta ngày nay internet, xe model, nhảy Rap-Hip-hop...
Chúng ta còn "tồ" mãi cho đến giờ
Hễ còn mang dòng máu HSMN
Gặp nhau, ai nấy lại hiện nguyên hình ngày xưa "tên tuổi"...
"HSMN"
"quelam"
"nguyenvanbe"
Những danh từ cứ nghiến vào ký ức
Đau đáu một nỗi niềm tuổi thơ
Trầm buồn và thương nhớ
Nó đã đi qua
Nhưng nó không đi xa
Nó cứ loanh quanh mãi với những con người đã lớn lắm rồi mà cứ nhớ mãi rằng mình còn vụng, tồ, nghịch ngợm như trước kia...
Phải đâu như lũ con cái chúng ta ngày nay internet, xe model, nhảy Rap-Hip-hop...
Chúng ta còn "tồ" mãi cho đến giờ
Hễ còn mang dòng máu HSMN
Gặp nhau, ai nấy lại hiện nguyên hình ngày xưa "tên tuổi"...
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)