HÀ NỘI với bạn bè
MF có một người bạn Pháp, Jean Francois, quê ở Saint Gaudens, quen hoàn toàn tình cờ, không phải trong lĩnh vực khoa học, mặc dù anh ấy từng tốt nghiệp ngành khoa học nông nghiệp, nhưng nay làm ở bảo hiểm AXA . Cứ sau mỗi năm làm việc bận rộn, anh ấy dành ra một tháng đi du lịch, và ít nhất là 2 năm một lần, anh ấy dành kỳ nghỉ cho Việt Nam. Khi đến Việt Nam, anh đi nhiều nơi, nhưng có lẽ thích thú nhất là các miền vùng cao và các đồng bào dân tộc ít người. Anh thuộc hết các tộc người Việt Nam, năm 2005, đến Huế, anh hỏi MF về dân tộc Pa-Hi, MF tưởng anh nhầm, đưa bạn lên vùng Tà- Long, MF mới té ngửa, đó chính là tộc người được hình thành muộn ở miền Trị Thiên, từ người Pakô và người Kinh lên núi từ mấy đời trước…
Ngoài thời gian ở miền núi, thì anh tha thẩn sống với … Hà Nội. Năm ngoái, anh đưa con trai qua chơi, thằng con lần đầu đi châu Á, hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Hai bố con kêu MF ra Hà Nội chơi, khi ra, họ rủ MF đi ăn bún chả, cái quán ở vỉa hè bên cột điện và một cái cống sập xệ (phố hàng gì MF quên mất rùi), MF thấy ngài ngại, thế mà anh bảo “đây là quán ruột của mình”, thậm chí còn kể: cô chủ quán có chồng là cấp tá trong quân đội, nhưng vì hoàn cảnh sao sao đó, ông về hưu sớm, nay cô chủ phải gồng gánh nuôi chồng con… (Hic, ăn rồi còn thuộc cả gia cảnh bà chủ!) còn bà chủ thì: ối giời, năm nào qua ông ấy cũng tìm bằng được hàng nhà iem đớii…. Nhìn quanh quang cảnh bày hàng, mua bán của hàng phố cổ, anh nói: mình mê Hà Nội vô cùng, mê từ những hương vị cổ điển mà dân dã, đến cả sự đông đúc đến vô thường của cuộc sống ngày ngày! Hình như kiếp trước mình được sinh ra ở Hà Nội!...
Q.MF
Ước gì được về tắm sông ly
Xem sông còn nhớ những gì ngày xưa ?
Ứơc gì ngồi tránh nắng mưa
Dưới hàng quế biết đong đưa ru tình
Ứơc gì được thấy bình minh
Trên đường đến lớp rung rinh sắc màu
Ươc gì bách bộ vườn đào
Để nghe lá rụng lao sao gió chiều
Ứơc gì cùng với người yêu
Nhìn vầng trăng mỏng phiêu diêu lưng trời
Ứơc gì được thấy tuyết rơi
Với hai tim ấm tình người thuỷ chung
Nguyễn Hoài Nghi
( Trường Nguyễn Văn Bé Quế Lâm )
Giờ này Đại lễ nơi nơi ồn ào
Ước gì đứng ở cổng chào
Chụp Pô ảnh kỹ niệm vào Thăng Long
Rồi ra đứng cạnh Hồ Gươm
Hít sâu ưỡn ngực miệng đơm nụ cười.
Nhưng dù sao cũng ngửi thấy mùi Quế cả! Nhưng ND này "hoài nghi" đoạn thơ que tre trên là của TGTB!
Người đi lên phương bắc
Trắng bồng bềnh trời mây
Quế Lâm vàng hoa quế
Hương thoảng hoa ngất ngây
Ly Giang dòng xanh ngắt
Bỗng sáng bừng sắc hoa
Hoa cài nơi khuy bấm
Hương thầm ngực áo ai
Chúm chím thời trinh nữ
E ấp giọt sương mai
Muôn ngàn năm ngàn năm
Can qua và binh lửa
Tham lam và bạo tàn
Cũng về nơi cát bụi
Chỉ còn cây, cỏ, hoa
Một đêm cùng hoa thức
Ly Giang sương nhạt nhòa
Người đi lên phương bắc
Có nhớ ngàn năm qua?
PHAM T.H
Zưng mà MF nhớ là hồi nứ hoa Quế đâu đã nở? Cái hoa vàng vàng nhỏ xíu nở thơm nức vào ban đêm ấy thầy Thái bảo là hoa dạ hương mừ?
Q. MF