Bạn Trường HSMN-Nguyễn Văn Bé: KHOẢNH KHẮC MIỀN TRUNG
Lâu lắm rồi MF mới trên tàu đi dọc miền Trung, ngồi cùng toa với hai vợ chồng người Anh, họ nói “thời tiết tuyệt vời và xứ sở thanh bình, các bạn thật may mắn, ở bên chúng tôi bây giờ vẫn rét mướt chán lắm!” MF ậm ừ, quả có thế, xứ mìn thật hạnh phúc mà mình không phải lúc nào cũng nhận ra. Dẫu cho miền Trung vẫn chỉ những mái nhà đơn sơ nép dưới rặng dừa Bình Định hay những luống sắn còn cằn cỗi rủ lá dưới nắng hạn đất khô xứ Quảng Bình, nhưng miền Trung hãnh tiến với sự ấm áp kéo dài làm những người từ xứ sở xa xôi kia thèm muốn. Nói đâu xa, láng giềng Campuchia của chúng ta kia ngày ngày trông chờ từng giọt đường lọc chắt từ cây cọ, hàng xóm Thái đang mất mất ăn mất ngủ với nội chiến áo đỏ áo vàng, không xa Indonesia ngả nghiêng với núi lửa phun trào và động đất, nước Nga xinh đẹp đang đổ máu với những nàng kiều liều chết ôm bom, Singapore kiêu sa nọ cũng dạn dày vắt tiền du khách để mua nguồn nước ngọt (mà ở ta thì ra ngõ gặp, hehe), bởi vậy mấy ngàn năm đó đây đôi người Trung Hoa vẫn không từ bỏ giấc mộng một ngày có trong tay nắm xôi …đất Việt…Các Quế ngẫm xem, chúng ta thực sự đang an hưởng thái bình như từng ngàn năm mơ ước đấy chứ nhỉ? Dẫu cuộc mưu sinh người miền Trung vẫn đang kéo dài với cây ngô ngọn sắn, những dáng bò gầy vẫn thấp thoáng ngọn đồi cằn, nhưng bình yên hiển hiện trong đôi mắt trẻ thơ bên những dòng mương trong vắt! Những giọng cười sảng khoái của các già làng không còn ám ảnh khói đạn bom. Dẫu còn nghèo nhưng “cơm với cá như mạ với con” vẫn rủ rỉ niềm hạnh phúc hồn nhiên người miền Trung. Miền Trung còn nghèo nên miền Trung vẫn nuôi mơ ước, hiện tại yên bình vui sống với ước mơ vươn lên, thật giản đơn nhưng dễ gì xứ sở nào cũng có ?
Quế MF
Đặc sản Bình Định
Tương lai nông hộ (Nhơn Hậu, An Nhơn)
Quế và Qui Nhơn kỳ đài
Bình minh Hải Vân qua cửa tàu tốc hành
Teen Huế
Đồng làng (Diễn Châu)
a...ha...
Em mệt rùi
Bức tranh thuần Việt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét