Nhận được giấy mời đi dự HNKH SAADC2013 ở Lanzhou, MF tiếc tiền làm visa du lịch (65USD/người), lại phỉnh Quế con đi để tập tiếp cận môi trường học đường quốc tế, nên 2 người phải mất khoảng 2.6 triệu. Trong khi xin dán tem AB (miễn thị thực cho người dùng HC phổ thông đi làm việc công) chỉ mất mỗi người có 50 ngàn, không làm có họa điên! Mặc dù trong khi làm visa du lịch chỉ việc thảy tiền và hộ chiếu cho cò, thì đây phải làm đủ thứ giấy tờ các cấp rồi mới kiếm được cái quyết định dấu đỏ để đi làm. Mà việc thò thụt ở các cửa cơ quan chức năng là việc thậm nản đối với MF. Đến các cửa, chỉ cần gặp một người cỡ Quế con nhíu mày là MF sợ rớt dép! Tuy nhiên lần này toàn gặp người tốt, chỉ mỗi tội đúng thời kỳ tuyển sinh, nên mẹ con chịu cứng, phải chờ xong đến 9h sáng thứ 6 rồi mới ký được 2 cái quyết định! Quế con phải học nâng điểm môn thể dục (hic), không đi được, hô cu anh (đang về làm dự án Thành Cổ QT) chở mẹ đi Đà Nẵng ngay!
Trước khi đi, mặc dù cũng đã lên mạng nghiên cứu các thủ tục cần thiết rồi, nhưng gọi cục XNC MT hỏi cho chắc: trả lời y chang trong mạng - Còn gì không chị? À, phải có giấy giới thiệu, chết rồi, giờ mà còn chạy qua trường làm sao kịp, họ nghỉ hè hết trơn, biết có xin được? -Tự thân đi nộp thì có cần không chị ơi? Không cần! OK, chắc nộp giùm cho Quế con họ cũng không bắt bẻ gì (ngu ở chỗ này). Vào Đà Nẵng 12h, gọi bọn Quế rủ đi ăn, cấm có được một mống nào, kể cả muội Quế Mộng Linh, đã hẹn rồi, đến giờ chót nó bảo em quên, phải đi một cái kỵ, nhưng em về ngay… Biết thầy Chu Trung Thanh đang ở Đà Nẵng nhưng trong tình thế không thể tìm thăm thầy được. Thôi, mẹ con ghé quán cơm gà đường Hải Phòng ăn qua quýt cho xong, đến đường Hải Phòng thì nhớ Quế Ông Hải Hà, gọi, nó bảo đang bận nấu trưa cho bà nội, thôi tha, hẹn chiều đến uống cà phê quán gió của nó. 1h, cho rằng có thể giờ làm việc, chạy đến Trần Quý Cáp, xem giờ làm việc trên cửa, 1h30. Ngồi trên xe lướt web, ngủ gật. Đến 1h30 thấy bóng người chạy xe vô, mừng rỡ, nhưng họ chỉ bàn khác, ngồi tới 2h, có một cô trẻ ngang Quế con, xinh đẹp, hỏi cô cần gì- Hỏi xin dán tem AB! Nghiên cứu hồ sơ, sinh viên à? Không được! -Nhưng cháu nó từng làm một lần rồi, được mà … im lặng, đi ra sau, một hồi ra, trả lại hồ sơ Quế con, không có giấy giới thiệu ủy nhiệm đi nộp hồ sơ, không được! Chị thông cảm - không được, tôi đã nói qua điện thoại rồi! Hic, cô ấy đúng mừ! Biết làm sao. Nộp tiền hồ sơ của mình, thấy tờ giấy hẹn đề 15h chiều 26 lấy, mà trong giấy mời (có kèm trong hồ sơ) ngày 27 bắt đầu hội nghị! Vé thì đã lấy đi ngày 25, vì phải transit ở Quảng Châu 22 tiếng lận! Chị ơi … Lạnh lùng: muốn sớm hơn thì phải có công văn trường đem vào đề xuất được giải quyết sớm mới được! Nhắm mắt lại mà tưởng tượng cách làm sao xin được cái công văn, trong khi đã gần 4h đang đứng ở Đà Nẵng, ngày mai thứ 7, rồi CN, mãi thứ hai, mà thứ hai trường nghỉ hè hết rùi! Gọi điện cầu cứu Quế em. Nó bảo chị chờ em gọi một vòng coi thử, Quế này nối sang Quế kia, những cuộc đàm thoại quan trọng đã xảy ra (đoán thế), cuối cùng ánh sáng có lóe lên cuối đường hầm. Hồ sơ Quế con tạm thời được chấp nhận nhưng bổ sung ngay giấy giới thiệu! Anh nói giúp em vụ làm sớm .., anh nhờ rồi, cũng phải có công văn, ra xin rồi FAX ngay vào, có mới giải quyết được! -Dạ. Họ toàn đúng mà! Không trách vào đâu được cả!
Chạy về quán cà phê “lộng gió” của Ông Hải Hà, con bé nói để con kêu ba con, thôi khỏi, ba mày biêt rồi! Muốn gặp nó là vì vừa rồi nó nói: có quen Quế nào nói giúp cho tao, tao làm hồ sơ xin thuê chung cư rồi, mà sợ không được! Hic, chỉ xin thuê thôi mà khó vậy sao? Nó, nhà 2 vợ chồng, 4 đứa con, con gái lấy chồng rồi, vẫn về mở quán làm tóc kiếm sống ở đó, trong một căn nhà 16 mét vuông trên đường Hải Phòng! Một năm nào đó, MF vào Đà Nẵng, tìm đại ca TQ Bửu, hỏi tìm thằng Ông Hải Hà. Hồi mới vô lớp 1 ở Móng Cái, nghe thầy Mừng gọi hắn lên kiểm tra miệng, cứ tưởng thầy trêu hắn! Hồi năm lớp 3 hay 4 gì đó bên Quế, ngồi cùng bàn với nó, nó lấy dao và thước rạch một vạch ở giữa, kêu đó là đường biên giới, bất khả xâm phạm! Nhưng sau có bữa thấy nó đẩy qua “biên giới” mấy hột “cứt chó” (xin lỗi, đó là tên của một thứ kẹo rất rẻ và ngon ở căng-tin bên Quế), hic, cũng định “không thèm”, mà thèm quá thì rồi cũng lượm! Sau Đông Triều là một thời gian dài chẳng biết nó lưu lạc đi đâu, đến khi theo anh Bửu đến được nhà nó thì thấy cậu đang chài bài ngồi ra thịt heo cho vợ đi bán, hỏi lâu nay đi đâu, bây giờ làm gì, nó nói đi Séc về, giờ làm nghề này (là nghề ra thịt heo cho vợ), vợ Hà sáng ngồi bán ở chợ, thịt chưa hết chiều đẩy xe đi bán dạo, có lần MF tìm gặp, thấy mấy miếng thịt trên chiếc xe xập xệ đã ngả sang màu tim tím, se se! Cứ như vậy, 2 vợ chồng nuôi 4 đứa con trong căn nhà 16 mét vuông, khách đến phủi chân ngồi vỉa hè! Đúng như vậy vì nó có chỗ đâu mà để bàn khách, chỉ có cái bàn ra thịt heo. Bởi cuộc sống như vậy, Hà ít gặp ai. Sau lần gặp MF, MF kéo đi chơi, hắn mạnh dạn tham dự họp mặt bạn bè hơn. Bữa nay khoe MF đã có cái quán cà phê gió này, cả nhà bu vô bán, không phải vất vả bán thịt chạy nữa! Híc, Quế nào rảnh, cần uống cà phê, ghé uống cho nó, quán không có tên, bên hông khách sạn Phai Phô, mé trái ga Đà Nẵng, có đi đón đưa ai gửi xe chỗ quán hắn, rồi uống cho con hắn ly cà phê! Mấy đứa nhỏ đặc biệt tự biết hoàn cảnh, học giỏi và thương ba mẹ, thương nhau lắm! Bây giờ hắn tính thuê nhà, biết làm sao giúp hắn đây? MF rất kém vụ “quen biết”, la hắn: sao mày không chịu dự họp hôm 14 tháng 6? Hôm đó biết vụ này mới tìm ra ai nhờ được chơ! Hắn gãi đầu: có ai báo tao đâu? Kêu Quế em Mộng Linh tới, bàn bạc âm mưu, sau cùng gọi cho Quế tỉ NT Tuyết, đề nghị điều khiển đồng chí Quế chồng xem thử giúp được hắn vụ ni không? Các Quế đọc được tin này, nghĩ cách giúp hắn với nha, điện thoại hắn: 0932511271.
Mẹ con Quế chạy xe về, Quế con chạy khá nghiêm túc, qua khỏi huyện thị Phú Lộc, một đoàn các anh công an giao thông giơ gậy ra hiệu dừng xe, cả 2 mẹ con ngỡ ngàng, bị chi hè? Xuống xe, mấy anh xúm đến, cũng lạ, sao nhiều anh vậy? Xuất trình giấy tờ! Quế con đột ngột hỏi lại: mà cho em hỏi em bị lỗi chi? Hức, tên này chắc làm theo lời … mạng rùi! -Thì cứ trình giấy tờ đã - Dạ mà em muốn biết em phạm lỗi gì đã rồi em sẽ trình ngay! - Sẽ cho xem ngay, em bị tốc độ! - Anh có thể cho em xem hình ảnh …, MF chỉ khoanh tay quan sát, không cản, không xin. Có vài anh khó chịu bắt đầu căng thẳng: anh không chịu đưa giấy tờ chúng tôi sẽ phạt tội chống người thi hành công vụ! -Dạ em đâu có chống, em sẽ trình ngay khi em biết em lỗi chỗ nào! Các anh bắt đầu quay sang MF như dò hỏi, MF cười cười: em cứ cho nó xem đi cho thỏa mãn, nếu có lỗi thì cháu phải chịu thôi! - Nói thật, chưa bao giờ bọn em gặp một trường hợp như thế này, nếu ai cũng thế này thì sẽ ùn tắc! Bọn em có chặn xe biển số xanh thì họ cũng phải xuất trình ngay giấy tờ, huống gì xe chị là biển số trắng! (thực hiện ngay một ví dụ, anh tài bị chặn đường oan vẻ mặt căng thẳng cầm giấy tờ lật đật chạy tới.) Chị thấy chưa? Chị cần em chặn xe biển số xanh cho chị coi không? Không không, đừng làm phiền họ! Đó, đáng lẽ em trị nó rồi, có điều thấy chị sao là lạ khác người thế nào? -Chị khác thế nào, chị bình thường mà? -Em cũng không biết nữa. Chị sao sao í. Lẽ ra chị phải khuyên nó “con ơi đưa giấy tờ đi”, thông cảm với nhau, có khi tụi em bỏ qua thôi, chớ phạt tiền cũng vô kho bạc nhà nước, bọn em có muốn làm khó mọi người đâu! Thật tình MF cũng chẳng biết làm gì hơn, cho đến khi người bắn tốc độ đem máy tới, hóa ra xe bị tốc độ 60 trong khi tốc độ cho phép 50 trong nội thị. Quế con chấp nhận trình giấy tờ và ký biên bản! Các anh CA vẫn thắc mắc: chị có vẻ là lạ thế nào ấy nhỉ? Cũng không hiểu sao họ cứ nói hoài vậy, hay là khứu giác CA cảm được mùi mafia? :) Đi một hồi, hỏi Quế con: hình như chỗ ấy qua cái cầu phải không? -Dạ, con vượt xe! -Vượt xe thì phải tăng tốc độ chứ? (Trong hình rõ ràng xe đang vượt mà MF quên thắc mắc) – Chỗ đấy hình như có vạch liền, con sợ cãi họ tìm thêm lỗi! -Lỗi này bao tiền? -Cỡ triệu hai đến triệu rưỡi! -hic, Tại sao con gặng hỏi họ? -Vì biết họ là công an huyện, vì vậy mới có một anh bay vô cho mẹ xem thẻ CA cấp tỉnh đó! - Sao nữa? -Nếu chưa đưa hình, thì họ không thể khi không khám giấy tờ. mẹ thấy con hỏi nếu em ko sai phạm thì sao, thì họ nói họ có quyền kiểm tra hành chính đó! Trường hợp kiểm tra hành chính họ cũng phải có lệnh khám xe! -Hức, đồ tên lí thuyết! Về nhà, hắn lên mạng một hồi, ra ỉu xìu, mẹ ơi, điều lệ mới, lỗi này 2 đến 3 triệu lận! He, mình tính thua trời tính! :) :)
Nhận được giấy mời đi dự HNKH SAADC2013 ở Lanzhou, MF tiếc tiền làm visa du lịch (65USD/người), lại phỉnh Quế con đi để tập tiếp cận môi trường học đường quốc tế, nên 2 người phải mất khoảng 2.6 triệu. Trong khi xin dán tem AB (miễn thị thực cho người dùng HC phổ thông đi làm việc công) chỉ mất mỗi người có 50 ngàn, không làm có họa điên! Mặc dù trong khi làm visa du lịch chỉ việc thảy tiền và hộ chiếu cho cò, thì đây phải làm đủ thứ giấy tờ các cấp rồi mới kiếm được cái quyết định dấu đỏ để đi làm. Mà việc thò thụt ở các cửa cơ quan chức năng là việc thậm nản đối với MF. Đến các cửa, chỉ cần gặp một người cỡ Quế con nhíu mày là MF sợ rớt dép! Tuy nhiên lần này toàn gặp người tốt, chỉ mỗi tội đúng thời kỳ tuyển sinh, nên mẹ con chịu cứng, phải chờ xong đến 9h sáng thứ 6 rồi mới ký được 2 cái quyết định! Quế con phải học nâng điểm môn thể dục (hic), không đi được, hô cu anh (đang về làm dự án Thành Cổ QT) chở mẹ đi Đà Nẵng ngay!
Trước khi đi, mặc dù cũng đã lên mạng nghiên cứu các thủ tục cần thiết rồi, nhưng gọi cục XNC MT hỏi cho chắc: trả lời y chang trong mạng - Còn gì không chị? À, phải có giấy giới thiệu, chết rồi, giờ mà còn chạy qua trường làm sao kịp, họ nghỉ hè hết trơn, biết có xin được? -Tự thân đi nộp thì có cần không chị ơi? Không cần! OK, chắc nộp giùm cho Quế con họ cũng không bắt bẻ gì (ngu ở chỗ này). Vào Đà Nẵng 12h, gọi bọn Quế rủ đi ăn, cấm có được một mống nào, kể cả muội Quế Mộng Linh, đã hẹn rồi, đến giờ chót nó bảo em quên, phải đi một cái kỵ, nhưng em về ngay… Biết thầy Chu Trung Thanh đang ở Đà Nẵng nhưng trong tình thế không thể tìm thăm thầy được. Thôi, mẹ con ghé quán cơm gà đường Hải Phòng ăn qua quýt cho xong, đến đường Hải Phòng thì nhớ Quế Ông Hải Hà, gọi, nó bảo đang bận nấu trưa cho bà nội, thôi tha, hẹn chiều đến uống cà phê quán gió của nó. 1h, cho rằng có thể giờ làm việc, chạy đến Trần Quý Cáp, xem giờ làm việc trên cửa, 1h30. Ngồi trên xe lướt web, ngủ gật. Đến 1h30 thấy bóng người chạy xe vô, mừng rỡ, nhưng họ chỉ bàn khác, ngồi tới 2h, có một cô trẻ ngang Quế con, xinh đẹp, hỏi cô cần gì- Hỏi xin dán tem AB! Nghiên cứu hồ sơ, sinh viên à? Không được! -Nhưng cháu nó từng làm một lần rồi, được mà … im lặng, đi ra sau, một hồi ra, trả lại hồ sơ Quế con, không có giấy giới thiệu ủy nhiệm đi nộp hồ sơ, không được! Chị thông cảm - không được, tôi đã nói qua điện thoại rồi! Hic, cô ấy đúng mừ! Biết làm sao. Nộp tiền hồ sơ của mình, thấy tờ giấy hẹn đề 15h chiều 26 lấy, mà trong giấy mời (có kèm trong hồ sơ) ngày 27 bắt đầu hội nghị! Vé thì đã lấy đi ngày 25, vì phải transit ở Quảng Châu 22 tiếng lận! Chị ơi … Lạnh lùng: muốn sớm hơn thì phải có công văn trường đem vào đề xuất được giải quyết sớm mới được! Nhắm mắt lại mà tưởng tượng cách làm sao xin được cái công văn, trong khi đã gần 4h đang đứng ở Đà Nẵng, ngày mai thứ 7, rồi CN, mãi thứ hai, mà thứ hai trường nghỉ hè hết rùi! Gọi điện cầu cứu Quế em. Nó bảo chị chờ em gọi một vòng coi thử, Quế này nối sang Quế kia, những cuộc đàm thoại quan trọng đã xảy ra (đoán thế), cuối cùng ánh sáng có lóe lên cuối đường hầm. Hồ sơ Quế con tạm thời được chấp nhận nhưng bổ sung ngay giấy giới thiệu! Anh nói giúp em vụ làm sớm .., anh nhờ rồi, cũng phải có công văn, ra xin rồi FAX ngay vào, có mới giải quyết được! -Dạ. Họ toàn đúng mà! Không trách vào đâu được cả!
Chạy về quán cà phê “lộng gió” của Ông Hải Hà, con bé nói để con kêu ba con, thôi khỏi, ba mày biêt rồi! Muốn gặp nó là vì vừa rồi nó nói: có quen Quế nào nói giúp cho tao, tao làm hồ sơ xin thuê chung cư rồi, mà sợ không được! Hic, chỉ xin thuê thôi mà khó vậy sao? Nó, nhà 2 vợ chồng, 4 đứa con, con gái lấy chồng rồi, vẫn về mở quán làm tóc kiếm sống ở đó, trong một căn nhà 16 mét vuông trên đường Hải Phòng! Một năm nào đó, MF vào Đà Nẵng, tìm đại ca TQ Bửu, hỏi tìm thằng Ông Hải Hà. Hồi mới vô lớp 1 ở Móng Cái, nghe thầy Mừng gọi hắn lên kiểm tra miệng, cứ tưởng thầy trêu hắn! Hồi năm lớp 3 hay 4 gì đó bên Quế, ngồi cùng bàn với nó, nó lấy dao và thước rạch một vạch ở giữa, kêu đó là đường biên giới, bất khả xâm phạm! Nhưng sau có bữa thấy nó đẩy qua “biên giới” mấy hột “cứt chó” (xin lỗi, đó là tên của một thứ kẹo rất rẻ và ngon ở căng-tin bên Quế), hic, cũng định “không thèm”, mà thèm quá thì rồi cũng lượm! Sau Đông Triều là một thời gian dài chẳng biết nó lưu lạc đi đâu, đến khi theo anh Bửu đến được nhà nó thì thấy cậu đang chài bài ngồi ra thịt heo cho vợ đi bán, hỏi lâu nay đi đâu, bây giờ làm gì, nó nói đi Séc về, giờ làm nghề này (là nghề ra thịt heo cho vợ), vợ Hà sáng ngồi bán ở chợ, thịt chưa hết chiều đẩy xe đi bán dạo, có lần MF tìm gặp, thấy mấy miếng thịt trên chiếc xe xập xệ đã ngả sang màu tim tím, se se! Cứ như vậy, 2 vợ chồng nuôi 4 đứa con trong căn nhà 16 mét vuông, khách đến phủi chân ngồi vỉa hè! Đúng như vậy vì nó có chỗ đâu mà để bàn khách, chỉ có cái bàn ra thịt heo. Bởi cuộc sống như vậy, Hà ít gặp ai. Sau lần gặp MF, MF kéo đi chơi, hắn mạnh dạn tham dự họp mặt bạn bè hơn. Bữa nay khoe MF đã có cái quán cà phê gió này, cả nhà bu vô bán, không phải vất vả bán thịt chạy nữa! Híc, Quế nào rảnh, cần uống cà phê, ghé uống cho nó, quán không có tên, bên hông khách sạn Phai Phô, mé trái ga Đà Nẵng, có đi đón đưa ai gửi xe chỗ quán hắn, rồi uống cho con hắn ly cà phê! Mấy đứa nhỏ đặc biệt tự biết hoàn cảnh, học giỏi và thương ba mẹ, thương nhau lắm! Bây giờ hắn tính thuê nhà, biết làm sao giúp hắn đây? MF rất kém vụ “quen biết”, la hắn: sao mày không chịu dự họp hôm 14 tháng 6? Hôm đó biết vụ này mới tìm ra ai nhờ được chơ! Hắn gãi đầu: có ai báo tao đâu? Kêu Quế em Mộng Linh tới, bàn bạc âm mưu, sau cùng gọi cho Quế tỉ NT Tuyết, đề nghị điều khiển đồng chí Quế chồng xem thử giúp được hắn vụ ni không? Các Quế đọc được tin này, nghĩ cách giúp hắn với nha, điện thoại hắn: 0932511271.
Mẹ con Quế chạy xe về, Quế con chạy khá nghiêm túc, qua khỏi huyện thị Phú Lộc, một đoàn các anh công an giao thông giơ gậy ra hiệu dừng xe, cả 2 mẹ con ngỡ ngàng, bị chi hè? Xuống xe, mấy anh xúm đến, cũng lạ, sao nhiều anh vậy? Xuất trình giấy tờ! Quế con đột ngột hỏi lại: mà cho em hỏi em bị lỗi chi? Hức, tên này chắc làm theo lời … mạng rùi! -Thì cứ trình giấy tờ đã - Dạ mà em muốn biết em phạm lỗi gì đã rồi em sẽ trình ngay! - Sẽ cho xem ngay, em bị tốc độ! - Anh có thể cho em xem hình ảnh …, MF chỉ khoanh tay quan sát, không cản, không xin. Có vài anh khó chịu bắt đầu căng thẳng: anh không chịu đưa giấy tờ chúng tôi sẽ phạt tội chống người thi hành công vụ! -Dạ em đâu có chống, em sẽ trình ngay khi em biết em lỗi chỗ nào! Các anh bắt đầu quay sang MF như dò hỏi, MF cười cười: em cứ cho nó xem đi cho thỏa mãn, nếu có lỗi thì cháu phải chịu thôi! - Nói thật, chưa bao giờ bọn em gặp một trường hợp như thế này, nếu ai cũng thế này thì sẽ ùn tắc! Bọn em có chặn xe biển số xanh thì họ cũng phải xuất trình ngay giấy tờ, huống gì xe chị là biển số trắng! (thực hiện ngay một ví dụ, anh tài bị chặn đường oan vẻ mặt căng thẳng cầm giấy tờ lật đật chạy tới.) Chị thấy chưa? Chị cần em chặn xe biển số xanh cho chị coi không? Không không, đừng làm phiền họ! Đó, đáng lẽ em trị nó rồi, có điều thấy chị sao là lạ khác người thế nào? -Chị khác thế nào, chị bình thường mà? -Em cũng không biết nữa. Chị sao sao í. Lẽ ra chị phải khuyên nó “con ơi đưa giấy tờ đi”, thông cảm với nhau, có khi tụi em bỏ qua thôi, chớ phạt tiền cũng vô kho bạc nhà nước, bọn em có muốn làm khó mọi người đâu! Thật tình MF cũng chẳng biết làm gì hơn, cho đến khi người bắn tốc độ đem máy tới, hóa ra xe bị tốc độ 60 trong khi tốc độ cho phép 50 trong nội thị. Quế con chấp nhận trình giấy tờ và ký biên bản! Các anh CA vẫn thắc mắc: chị có vẻ là lạ thế nào ấy nhỉ? Cũng không hiểu sao họ cứ nói hoài vậy, hay là khứu giác CA cảm được mùi mafia? :) Đi một hồi, hỏi Quế con: hình như chỗ ấy qua cái cầu phải không? -Dạ, con vượt xe! -Vượt xe thì phải tăng tốc độ chứ? (Trong hình rõ ràng xe đang vượt mà MF quên thắc mắc) – Chỗ đấy hình như có vạch liền, con sợ cãi họ tìm thêm lỗi! -Lỗi này bao tiền? -Cỡ triệu hai đến triệu rưỡi! -hic, Tại sao con gặng hỏi họ? -Vì biết họ là công an huyện, vì vậy mới có một anh bay vô cho mẹ xem thẻ CA cấp tỉnh đó! - Sao nữa? -Nếu chưa đưa hình, thì họ không thể khi không khám giấy tờ. mẹ thấy con hỏi nếu em ko sai phạm thì sao, thì họ nói họ có quyền kiểm tra hành chính đó! Trường hợp kiểm tra hành chính họ cũng phải có lệnh khám xe! -Hức, đồ tên lí thuyết! Về nhà, hắn lên mạng một hồi, ra ỉu xìu, mẹ ơi, điều lệ mới, lỗi này 2 đến 3 triệu lận! He, mình tính thua trời tính! :) :)
@TGTB: MF đứng khoanh tay mỉm cười vì ... trong bóp chỉ còn có 200 ngàn! Đi vội, nói vô Đà Nẵng rút TK cũng được, khi đi cũng chưa kịp đổ xăng, khi vô ghé Lăng Cô mua vài trăm ngàn ghẹ cho Hải Hà mất rùi, khi ra vội vàng đổ 300 ngàn tiền xăng, nói còn 200 phòng chiện cần, mà vấp phải chiện ni ...
Thêm: Anh Quế con được đấy, bản lĩnh đàn ông phết, gì thì gì cũng phải minh bạch chứ, phải không? hờ hờ...
H: Nếu tính toán kinh tế chi li thì lỗ nặng: hao tổn thời gian và năng lượng tế bào thần kinh. Zưng mà tính theo XH thì lãi!
Ông cậu khen Quế con, chứ MF thì chỉ để hắn làm để hắn học được bài học thực tế sau những gì hắn học trong sách vở và trên mạng! Còn muốn được việc, chỉ có cách là làm theo kiểu cậu TGTB! MF thì kẹt là lúc í không đủ xèng! (Nhớ vụ TGTB mất 1 chai nên mới biết giá, nếu không lon ton đưa 200 ngàn ra chắc bị phạt thêm tội hối lộ hoặc mãi lộ!
Theo quy định tại Luật xử lý vi phạm hành chính số: 15/2012/QH13 được Quốc hội khoá 13 thông qua và có hiệu lực từ ngày 01/07/2013.
Tại điều 11: Những trường hợp không xử phạt vi phạm hành chính
Không xử phạt vi phạm hành chính đối với các trường hợp sau đây:
1. Thực hiện hành vi vi phạm hành chính trong tình thế cấp thiết;
2. Thực hiện hành vi vi phạm hành chính do phòng vệ chính đáng;
3. Thực hiện hành vi vi phạm hành chính do sự kiện bất ngờ;
4. Thực hiện hành vi vi phạm hành chính do sự kiện bất khả kháng;
Luật này vô hiệu hóa một số bẫy của "bạn dân" dăng ra trên đường thiên lý. Mà có vẻ như bẫy thường là lỗi lấn tuyến (vạch liền) bằng cách để chướng ngại (xe đỗ/dừng, xe máy lao ra từ ngõ nhỏ,...). Để dùng được điều mới sửa đổi này thì cần lắp camera hành trình liên tục ghi các tình huống đầu xe để khi cần thì lấy ra đấu lý với camera của "bạn... không lạ"
Có bữa mình đi rất đàng hoàng"nó"chạy theo chỉ gậy tấp vào.Mình xuống xe"nó"chào cho có lệ rồi thông báo mình vượt đèn đỏ.Mình nói luôn chú chở vợ và cháu nội chạy rất đàng hoàng nên ko bao giờ vượt đền đỏ."Nó"vẫn khăng khăng.Mình nói chú có camera hành trình nếu cần chú mở."Nó"thấy ko ăn được nên thôi chú đi đi.
Còn HT sử dụng từ Luật là sai rồi.Đó là Pháp lệnh xử lý vi phạm hành chính.
@Quế MF:anh có thằng đàn em tên là Đăng(quê Quảng Ngãi)hiện là Cục phó CQLXNC(BCA)nhưng lâu ko gặp ko biết có giúp gì được k.
Thôi tóm lại khi đi trên đường phải tùy theo tình hình mà ứng xử.Chứ cứng nhắc quá ko được đâu.
Chiện "quen biết" chỉ hiệu quả ở vụ tem AB, như đã nói, nhờ các cuộc alô của các Quế ĐN (ko có TGTB đi kèm), MF chờ đến sáng thứ 2, "đại náo" Đại học Huế, lấy được cái giấy giới thiệu và công văn (mà đọc nội dung ai cũng trợn tròn mắt, vì chưa ai làm vậy bao giờ), FAX vô ĐN. Quyết định sáng thứ ba (sáng ni) chạy vô, Quế con nói, mẹ phải gọi họ trước, lỡ chạy vô ko có mất công, MF ngại ko muốn gọi, đọc cho nó nghe cái còm của dì Ráo và bác NT, nó tạm yên tâm với các "bảo kê" dự phòng này. Sáng nay trên đường vào, y lời với MF, Ráo điều khiển sếp bạn, rồi bảo MF gọi. MF tính trong bụng, thôi để dành đó, nước cuối cùng ko được rồi gọi, chứ gọi cả mấy sếp chỉ vì chiện này thì xài sang quá! Sáng thấy mưa to, cu anh dù đang "trọc" bằng lái, vẫn không muốn để mẹ tự lái, "để con lái liều, cẩn thận chắc ko vấn đề gì, đoan nào cần mẹ lái!" Rồi suốt chặng đường nó giành lái cả. Vào đến nơi 9h30, sớm quá, sợ thúc giục họ hơi phiền, ghé quán cà phê đến 10h30 chạy đến Trần Quý Cáp, "nhân dân" ngồi ngắm dòng chữ "vì nhân dân phục vụ" khoảng 20 phút thì có người tới, đưa xấp "chứng từ" ra với chút hồi hộp, nhưng sau vài thứ phải ghi chép, ký tá, mẹ con nhà MF nắm được cái hộ chiếu trong tay mình! Nhắn tin ngay cho những người "tòng phạm" để cám ơn. Chưa biết có nên gọi cho bạn sếp của Ráo ko thì đã nghe hắn nhắc nhở, gọi, rất nhiệt tình: chị nhắn tin ngay cho thông tin ... dạ lấy được rồi! Cơ quan anh làm việc rất nhanh chóng! Hic, chính xác vậy mà!
Dọc đường về, chỉ còn một nỗi niềm trong đầu 3 mẹ con là các chú "phú-lít", nhưng có lẽ giờ nghỉ trưa nên suốt chặng đường thấy vắng bóng các chàng ...
Con dâu NT đi học ngoại ngữ về khuya bị CS mặc áo xanh dừng xe.Nói một loạt lỗi.Con dâu nói theo em biết CS áo xanh ko được dừng xe.Nó phớt lờ đòi lập biên bản(chính là để"cá kiếm").Con dâu nói luôn nếu các anh lập biên bản em kêu bố em đến em mới ký.Thế bố cô làm gì?Bố em cùng nghành với các amh nhưng làm ở Bộ.Sao ko nói từ đầu.Các anh có hỏi đâu mà nói.Thôi cô đi đi,rút kinh nghiệm nhé!
Về con dâu kể lại ai cũng cho là nhanh trí lừa được cả"ông kẹ".
Ai bị cứ dọa nếu lập biển bản khi ký tôi gọi ô NT đến tôi mới ký.He he
Oai phết!
Nhưng mà trưa muộn có chú nào đứng đường đâu, vào tới Lương Sơn Bãi Dại chắc lẽ 1 giờ.
@Ráo: Như vậy là các cháu bị các chú lừa nữa rùi, chớ nộp phạt là phải đến kho bạc chứ?
Sức tài vai rộng, sao không lao động chính đáng mà ăn cho ngon miệng nhỉ? Ăn cả của mấy đứa con nít mà nuốt được sao?
Thế hệ mình cứ phải có động tác cụng "chai"-chứ thế hệ sau mình là phải khác đi chứ-
Mấy Quế nhỏ con mình cũng dị ứng với chuyện mấy chai lắm...