Có một huyết thống tình cảm thật lạ, ngoài phạm trù sinh học, nó kết nối một mối tình tha thiết và mãnh liệt giữa những con người không có máu mủ ruột rà, chẳng bà con họ hàng, không cùng một quê hương, không cùng môt thế hệ, không cùng một mái trường và không kể gì đã biết nhau rồi hay chưa, hễ nghe xưng là HSMN, thì lập tức mừng tủi, sẵn sàng thương yêu, dìu dắt và giúp đỡ nhau...
Tìm kiếm Blog này
Thứ Tư, 9 tháng 7, 2014
Anh hò cho em ngủ nhé ...
Anh hò cho em ngủ nhé?... Tiếng vọng từ ngàn trùng, chừng như thoảng tiếng chàng đằng hắng, rồi cất giọng hò khàn khàn ... rồi da diết đến khó tin, hết đoản khúc này đến câu ca dao khác, thầm thĩ. Tim nàng lặng đi và thổn thức, ngày xưa được mẹ hò ru thì còn bé quá, chỉ biết uống lấy lời ru rồi chìm vào giấc ngủ. Người đàn ông nào làm thơ được cũng thường làm thơ ru người tình, nhưng không biết đã có người con gái nào đã thực sự nghe người thương mình mải miết hò ru, cho nàng thổn thức mãi rồi cũng phải đắm mê vùi vào giấc mơ màng ấm nồng với tiếng ru dẫu là từ rất và rất xa xôi ...
(Xem tiếp Trang Quế)
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét